HĐH YÊN THÀNH NGHỆ AN

Khu Vực Miền Nam

Chùm thơ Nhớ quê của tác giả Tạ Xuân Hải (Phần III)

Chùm thơ gồm 13 bài viết về nỗi nhớ quê hương của tác giả Tạ Xuân Hải, hiện là học viên cao học ngành lý luận ngôn ngữ – Đại học sư phạm Huế,
Người Yên Thành xin phép được đăng làm ba phần, mỗi tuần một phần để gửi đến quý anh chị em. đây là phần ba

TRĂNG

Thị thành bây giờ xa lắm
Anh về xóm vắng tìm mảnh trăng xưa
Lửng lơ sáng mấy ngọn dừa
Như khoe một chút quê mùa hồn nhiên
Mênh mông giữa đêm không đèn
Tuổi thơ xa xôi ùa về hối hả
Ta không là người xa lạ
Chỉ bởi vô tình nên ngỡ ngàng thôi
Chắc gì trăng nhận ra tôi
Bao năm tháng chốn quê người chen chân
Mắt tôi bắt gặp mắt trăng
Nơi xa xôi có băn khoăn hỏi mình?
Đêm nay trăng dạo qua đình
Để ai ngồi hát chung tình làm đôi
Vẹn nguyên trăng sáng giữa trời
Chỉ riêng tôi, chỉ riêng tôi khuyết lòng!
T.X.H

QUÊ HƯƠNG

Bây giờ về lại quê hương
Gặp dòng sông, gặp con đường ngày xưa
Bao mùa nắng với mùa mưa
Có còn không chút quê mùa nguyên trinh?
Có người con gái thật xinh
Ngồi bên triền cỏ lặng thinh đợi chờ
Xa xôi một bóng con đò
Khua chèo mà đẩy câu hò trôi xuôi
Ôi quê hương mấy xa xôi
Từ dạo ấy vẫn đứng ngồi đợi ta.
T.X.H

TRỞ VỀ

Bước chân trở về quê cũ
Gốc cây xưa đã đổ rồi
Cơn bão hoành hành năm ấy
Lật nhào cả tuổi thơ tôi

Có người chào mình đầu ngõ
Bâng khuâng vừa lạ vừa quen
Dẫm lên từng viên sỏi nhỏ
Bàn chân tách vỏ hai miền

Cây cau đốn đi làm củi
Trầu không leo với tường vôi
Lá rụng xuống vàng mặt đất
Chạnh thương cổ tích bùi ngùi

Bước chân trở về quê cũ
Hiện tại ngó mình làm thinh
Con chó vàng trong đống rạ
Sủa vang làm ta giật mình!
T.X.H

 

dap-xe

QUÊ BÂY GIỜ

Quê tôi nửa phố nửa làng
Trẻ con nhuộm tóc nửa vàng nửa xanh
Nửa nhà tầng, nửa mái tranh
Nửa bờ tre mọc, nửa vành tường xây
Ấm chè nóng, bình rượu tây
Ca dao lẫn với cuồng quay đèn mờ
Con đường nhựa phủ rơm khô
Đậm đà bùn đất, thẫn thờ phấn son

Nhà xích lại, người xa hơn
Tôi về chân bước bên buồn bên vui
Mai ra phố thị ngược xuôi
Mà ôm lấy một khoảng trời ngày xưa.
T.X.H

CỔ TÍCH

Cái ngày cổ tích xa xôi
Bắc cầu dải yếm nàng mời tôi sang
Ngẩn ngơ tiếng trống hội làng
Điệu chèo khoan nhặt cung đàn lẳng lơ
Để yêu từ bấy đến giờ
Tôi ra gốc thị ngồi chờ quả rơi
Chờ dây trầu quấn vào người
Chờ sông hẹp lại ngỏ lời trăm năm
Cho duyên khăng khít tơ tằm
Ngày đông tháng giá đầu nằm gối tay
Một hôm lặng lẽ heo may
Thyền ai xác pháo rơi đầy bến sông.
T.X.H

 

Tác giả: Tạ Xuân Hải, quê xã Mã Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An, hiện đang là học viên cao học ngành lý luận ngôn ngữ – Đại học sư phạm Huế,

Tin bài liên quan