Đừng làm tôi lạc lối về
(Yêu tặng bạn gái HM)Con đường chiều nay hun hút
Như những ngày ta qua
Em vẫn cô đơn như thời còn tóc ngắn
Tôi đưa em về ướt đẫm những cơn mưa.
Ôi một thời vụng dại
Một thời em là con gái
Tôi cầm tay em ấp úng, ngập ngừng
Chỉ biết trong tim có ngọn lửa bừng.
Những ngày qua
Màu rêu xanh nhức nhối
Giờ gặp lại em vẫn làm tôi bối rối
Như một thời chưa nói những lời yêu.
Em lại làm tim tôi
Sóng dậy những điều
Mà ngày xưa tôi chẳng bao giờ dám nói
Vẫn sợ mình lỗi lầm lạc lối
Nên vẫn đành lặng thinh.
Em nhìn tôi
Vẫn ánh mắt nhìn xao xác
Vẫn cái nhìn lặng lẽ
Em làm tôi ngơ ngẩn trong chiều.
Em đưa tôi về
Cái khoảng khắc ngày xưa khi trống chiều tan học
Tôi chẳng dám nhìn vào mắt em mà chỉ nhìn vào mái tóc.
Em ơi
Đừng nhìn tôi bằng đôi mắt ấy
Kẻo làm tôi lạc lối về.
Ngày 02/ 10/ 2012
Mai Quang
(Giáo viên Trường THPT Bắc Yên Thành- Yên Thành- Nghệ An)
Bài 02:
Suy ngẫm trước Thượng Đế
Nếu một ngày
Mọi thứ sẽ đổi thay
Địa vị, tiền tài- Tất cả đều vô nghĩa.
Ngày đó ta gọi là gì?
Có thể gọi là ngày tận thế
Cái ngày ấy bao lần ta nghe đến
Có người cho là lời hù dọa nhân gian.
Cuộc sống vẫn cứ vật lộn hết mình
Vẫn tranh chấp, vẫn đọa đày tội ác
Con thú đói mới lùng sục săn mồi
Con người no rồi vẫn tìm mồi phè phỡn.
Học đường vẫn dạy truyền đạo đức
Tôn giáo – Các giáo sĩ vẫn đi truyền đạo
Nhà chức trách vẫn liên tục những chủ trương
Nhưng dòng xoáy cuộc đời vẫn cứ quay nghiêng ngả.
Có ai dám nhận mình là người tử tế ?
Cũng chẳng ai nhận mình là kẻ hư hỏng
Công lí, lương tâm cứ nén mình thinh lặng
Phán quyết này đành để lại Thần linh.
Thần linh sẽ xử lí như thế nào
Khi kẻ hư hỏng lại đến với người nhiều nhất
Chắc Người cũng khổ đau, dằn vặt
Để phán quyết của mình vào khoảng lặng, hư vô.
Cũng có thể, Thần linh kiên nhẫn đợi chờ
Cho chúng ta giật mình và thức tỉnh
Người cố nén những u buồn và bực dọc
Bởi vì Người là lẽ phải, tình thương.
Rồi có một ngày
Chúng ta phải đối mặt và chịu sự trừng phạt
Trước những cơn giận của Thượng Đế.
Ngày 28/ 08/ 2012
Mai Quang
(Giáo viên Trường THPT Bắc Yên Thành- Yên Thành- Nghệ An)
Bài 03:
Trang nhật kí buồn
Trang nhật kí buồn
Những nỗi niềm lao xao
Về những chốn nào
Bao nỗi niềm ngơ ngác.
Tuổi thơ của tôi
Chân bùn tay lấm
Giọt mồ hôi rơi
Trên ruộng đồng tơi tả.
Ngày một buổi tới trường
Không một nỗi vấn vương
Nhìn cha mẹ lại càng thương
Lại muốn giã từ đèn sách.
Quê hương của tôi
Đói nghèo trong rơm rạ
Ngày tôi lên đường đi thi
Xóm làng điêu tàn trong giông bão.
Ở chốn đô thành
Vùi đầu trong sách vở
Vẫn sảng trong cơn mơ
Thương quê mình thổn thức.
Hơn nửa đời bươn chải
Về gặp lại quê mình
Nhìn nước chảy sông Dinh
Cuộn trào dòng nước đỏ.
Nhìn người quê khắc khổ
Cha mẹ đầu như sương
Ôi kiếp người cơ cực
Biết đâu nơi bến bờ?
Đêm 31/ 10/ 2011
Mai Quang
(Giáo viên Trường THPT Bắc Yên Thành- Yên Thành- Nghệ An)